Mắt dỗi hờn em lại giận rồi sao Nhưng anh biết mình đâu nào có lỗi Phải chăng anh vô tình gây nên tội Tội dại khờ vì đã lỡ yêu em?
Để từng đêm giấc ngủ đến chẳng thèm Ném yêu thương vào đêm dài tĩnh lặng Ngắm trăng thanh khi mây trôi sầu vắng Vẫn một mình thầm lặng mãi trong đêm.
Vì thế: Anh sẽ kiện đến tòa án trái tim Người đã chiếm hồn anh bằng tình ái Cướp mất đi chẳng bao giờ trả lại Mảnh tình con anh giữ mãi bao năm.
Mỗi ngày qua anh vẫn cứ lặng thầm Nhặt chứng cứ của mối tình lịch sử Bởi yêu em mà lòng đầy tâm sự Thử một lần, em biện hộ gì không?
Em biết chăng? Anh yêu em không thể là giả định Buộc lòng mình bằng quy định khắt khe Phải đối diện những chế tài không nhẹ Vẫn thật lòng vì lẽ: QUÁ...YÊU... EM..